Xin chào các bạn hôm nay Cộng Đồng Gamer sẽ chia sẻ cho các bạn bài viết tổng hợp các cách chơi và cách lên đồ của Amumu bao gồm nhiều nguồn uy tín trên thế giới.
Bảng ngọc bổ trợ này được tổng hợp từ các web site nổi tiếng trên toàn thế giới và từ các bảng ngọc bổ trợ của các của tỷ số trực tuyến bet365_tập đoàn bet365_cách vào bet365 thủ nổi tiếng thế giới . Hãy cùng cộng đồng tỷ số trực tuyến bet365_tập đoàn bet365_cách vào bet365r nguyên cứu thôi nào.

Ảnh minh họa
Bài rap hay về Amumu
HƯỚNG DẪN NÂNG KỸ NĂNG VÀ SKILL CỦA AMUMU

Kỹ năng amumu
Cách lên đồ Amumu mùa 9 2019 Solo MID mạnh nhất

Trang bị Amumu
Amumu vị trí đi rừng với giày ninja tăng giáp và tốc độ duy chuyển ,Giáp gai tăng giáp và phàn đòn.
Mặt nạ đọa đầy tăng phép và xuyên kháng phép cộng thêm vết thương sâu làm cho nhưng skill của Amumu làm mất rất nhiều máu đối phương.
Và cuối cùng đó là khiên băng randium lắm tăng giáp và máu cộng thêm kích hoạt làm chậm
Hướng dẫn chơi và lên đồ Amumu mùa 9 2019 vị trí đường giữa
CÁCH CHƠI AMUMU GIAI ĐOẠN ĐẦU GAME
Vòng rừng của Amumu dù có ở đội xanh hay đỏ thì cũng đều nên bắt đầu ở hướng bùa xanh trước vì Amumu đi rừng khá ngốn năng lượng.
Do vậy vòng rừng của hắn ta sẽ là: Bùa Xanh – Bãi Sói – Bùa Đỏ (Trừng Phạt Trừng Phạt) – ăn Cua đi gank hoặc về nhà mua trang bị.
Trong giai đoạn đi rừng, hãy liên tục sử dụng Giận Dữ (E) khi dọn quái. Mẹo là bạn hãy đánh tập trung vào quái to để thời gian sử dụng kĩ năng này được hồi lại liên tục do số lượng quái đánh bạn sẽ vẫn nhiều.
Khi đi gank, có 2 cách: Cách thông thường là bạn dùng Quăng Dải Băng (Q) để bắt đối thủ rồi sau đó Giận Dữ (E)rồi liên tục sử dụng Tuyệt Vọng (W) đi theo và đánh thường đối thủ.
Nhưng nếu bạn luồn ra được để áp sát đối phương thì hãy để giành kĩ năng Quăng Dải Băng (Q) lại phòng trường hợp đối thủ dùng các kĩ năng để đào thoát hay Tốc Biến.
Nhiều bạn bỏ quên kĩ năng nội tại của Amumu, hãy nhớ đánh thường vào đối thủ cách nhau khoảng 3 giây để đối thủ bị giảm kháng phép, giúp các tình huống dồn sát thương được hiệu quả hơn.
Tầm nhìn là một vấn đề quan trọng trong giai đoạn đầu trận đấu vì rõ ràng là bạn khá yếu ở thời điểm này. Hãy cắm các mắt ở những bụi cỏ trọng yếu để nắm được đường đi nước bước của tướng đi rừng.
GIAI ĐOẠN GIỮA GAME LÊN ĐỒ AMUMU MÙA 9
– Hoàn thành trang bị đi rừng.Lúc này với Ultimate Lời Nguyền Của Xác Ướp U Sầu (R), hãy cố gắng tìm cách mở giao tranh ở khu vực đường dưới với việc có khả năng khống chế diện rộng nên tỉ lệ gank được 2 mục tiêu sẽ dễ hơn.
Từ đó có thể giải quyết con Rồng của trận đấu. Bạn chỉ nên đi gank khi đảm bảo tỉ lệ ăn mạng thành công hay chỉ khi có Ultimate Lời Nguyền Của Xác Ướp U Sầu (R).
Còn không thì nên farm để có được những trang bị chống chịu cho bản thân.Một số trường hợp nguy hiểm Amumu có thể dùng Quăng Dải Băng (Q) để dùng vào quái rừng hay những con lính ở xa để rút lui khi cần.
HƯỚNG DẪN CHƠI AMUMU GIAI ĐOẠN CUỐI GAME
Trong giao tranh combo của Amumu cũng khá đơn giản: Xác định thời điểm sau đó sử dụng kĩ năng Quăng Dải Băng (Q) vào kẻ địch.
Ưu tiên những vị trí sâu trong lòng đội hình đối phương giúp cú chiêu cuối của bạn dính nhiều người nhất.
-> sử dụng Lời Nguyền Của Xác Ướp U Sầu (R) , tiếp tục sử dụng 2 kĩ năng còn lại để đu bám tướng chủ lực của đối phương.
– Có một trick khá hay cho Amumu gây bất ngờ cho đối thủ là combo Lời Nguyền Của Xác Ướp U Sầu (R) -> Tốc Biến vào lòng địch ngay lập tức.
Lúc này kẻ địch xung quanh vẫn bị chịu hiệu ứng từ kĩ năng, đây là một trick hay và bạn cần phải tập luyện nhiều.
– Bạn cũng có thể ép góc các tướng đỡ đòn khi cần bởi Tuyệt Vọng (W) gây sát thương theo % máu rất tốt.
BẢNG NGỌC BỔ TRỢ CỦA AMUMU mùa 9 2019 mạnh nhất
Xem thêm bài viết hướng dẫn chi tiết cách mang ngọc cho Amumu
HƯỚNG DẪN CÁCH CHƠI VÀ LÊN ĐỒ Amumu CỦA CÁC CAO THỦ
Truyện ngắn vô cùng cảm động về Amumu
ác vị thần giận dữ, khiến cả vùng rung chuyển. Mặt đất nứt ra,” già Khaldun kể, khuôn mặt nhăn nheo của ông sáng lên trong ánh lửa.
“Một thanh niên mạo hiểm tiến vào trong một khe nứt. Anh tìm ra cánh cổng dẫn đến lăng mộ đã bị chôn vùi từ lâu. Chàng trai phải gánh vác cả gia đình trên vai mình, nên anh không thể cưỡng lại cơ hội này.”
Đám đông, lớn có nhỏ có, tụm lại để nghe câu chuyện rõ hơn.
Trông họ đều mệt mỏi – họ đã đi cả ngày trời, và mặt trời Shurima thì không có dấu hiệu gì dịu đi – nhưng truyện kể của Khaldun là một phương thuốc hiếm có.
Họ xiết chặt áo choàng quanh vai để chống lại cái lạnh ban đêm và chăm chú nghe.
“Không khí trong lăng mộ lạnh lẽo, đối lập hoàn toàn với cái nóng như thiêu bên ngoài. Chàng trai trẻ thắp đuốc lên, ánh sáng tạo nên những cái bóng nhảy múa trước mặt.
Anh thận trọng bước từng bước, đề phòng bẫy rập. Anh nghèo đấy, nhưng đâu có ngốc.
“Bức tường bên trong làm bằng đá vỏ chai trơn mượt và chạm khắc những ký tự cùng hình ảnh cổ xưa. Anh không đọc nổi – anh vốn là người đơn giản – nhưng những hình ảnh thì có thể hiểu được.
“Anh thấy một hoàng tử nhỏ, ngồi vắt chân trên một đĩa mặt trời do một đội người hầu khiêng, nụ cười nở rộng trên gương mặt. Rương châu báu chất đầy phía trước cậu ta, cống phẩm của một đoàn sứ thần phục trang kỳ lạ.
“Anh lại thấy nhiều hình khắc khác, vẫn là về hoàng tử kia, lần này cậu ta đi giữa thần dân của mình. Họ cúi rạp đầu trước cậu. Ánh mặt trời tỏa ra từ vương miện của vị hoàng tử trẻ.
“Trước mỗi hình ảnh là một bức tượng nhỏ bằng vàng. Mỗi một bức tượng đã đáng giá hơn tất cả những gì anh có thể mơ đến trong mười đời. Chàng trai cầm lấy và cho nó vào túi.
“Anh không định nấn ná lâu. Anh biết những người khác sẽ sớm tìm đến chỗ này. Khi họ làm thế, anh sẽ không muốn có mặt tại đây.
Lòng tham khiến cả những con người vĩ đại nhất mờ mắt, và anh biết những người khác sẽ sẵn sàng làm mọi chuyện để cướp lấy bức tượng vàng – và những báu vật khác bên trong.
Chàng trai không tham lam. Anh thấy mình không cần đi sâu hơn. Cứ để những kho báu khác giấu trong lăng mộ cho người khác vậy.
“Anh nhìn lên hình ảnh cuối cùng trước khi rời đi. Hoàng tử trẻ đã chết, nằm trong cỗ quan tài. Những người thân cận quanh cậu đang than khóc… nhưng xa xa, dân chúng đang ăn mừng.
Cậu ta là minh quân hay bạo chúa? Không cách nào biết được.
“Và đó là lúc anh nghe thấy nó: một âm thanh sởn da gà trong bóng tối.
“Anh nhìn quanh, mắt mở to, giữ chắc cây đuốc trước mặt. Chẳng có gì.
“‘Ai đó?’ anh nói. Chỉ có sự im lặng.
“Chàng trai trẻ lắc đầu. ‘Chỉ là gió thôi, đồ ngốc,’ anh nghĩ. ‘Chỉ là gió thôi.’
“Rồi anh lại nghe thấy nó, lần này rõ ràng hơn. Tiếng khóc của một đứa trẻ giữa bóng tối sâu bên trong lăng mộ.
“Lương tâm thúc giục anh tiến đến chỗ âm thanh phát ra. Nhưng ở đây, trong lăng mộ tối tăm này sao?
“Anh muốn chạy… nhưng lại không làm thế. Tiếng thổn thức đã chạm tới trái tim anh. Nó chứa đầy sự khốn khổ và buồn đau.
“Liệu có thể có một lối vào lăng mộ khác? Một đứa bé đã tìm thấy đường xuống và bị lạc?
“Giơ cao cây đuốc, anh tiến về phía trước. Tiếng khóc vẫn tiếp tục, văng vẳng trong bóng tối.
“Một căn phòng rộng mở ra trước mắt anh, sàn đen và bóng như gương. Những cổ vật bằng vàng và bức tường khảm ngọc nhè nhẹ tỏa sáng bên trong. Thận trọng, anh tiến vào.
“Anh lùi lại ngay khi thấy gót chân mình tạo nên những vòng gợn sóng trên mặt sàn. Nước. Sàn phòng không làm bằng đá vỏ chai – nó phủ đầy nước.
“Anh quỳ xuống vốc một ít lên môi. Ngay lập tức, anh nhổ nó ra. Nước mặn! Ở chỗ nay, giữa lòng Shurima, cách vùng biển gần nhất cả nghìn dặm!
“Anh nghe tiếng khóc của đứa bé lại vang lên, giờ thì gần hơn.
“Giơ đuốc lên, chàng trai thoáng thấy một hình dáng ở rìa của vùng sáng. Hình như đó là đứa trẻ, đang ngồi quay lưng lại chỗ anh.
“Anh từ từ bước vào trong. Nước trên sàn không sâu lắm. Tóc sau gáy anh dựng hết cả lên, và nỗi sợ gào thét trong lồng ngực, nhưng anh vẫn không quay đầu bỏ chạy.
“‘Em bị lạc à?’ anh tiến lại gần hơn và hỏi. ‘Làm sao em vào được đây?’
“Đứa trẻ không quay lại… nhưng nó lên tiếng.
“‘Em… em không nhớ,’ nó đáp. Giọng nói tràn qua người chàng trai, vang vọng giữa nhưng bức tường. Một phương ngữ cổ. Những câu chữ thật kỳ lạ… nhưng vẫn có thể hiểu được. ‘Em không nhớ mình là ai nữa.’
“‘Bình tĩnh, nhóc,’ chàng trai bảo. ‘Mọi việc sẽ ổn thôi.’
“Anh tiến lại gần hơn, và khi nhìn rõ đứa trẻ trước mặt, đôi mắt anh mở to.
“Đó là bức tượng thần bằng đá mã não. Tiếng khóc, và cả giọng đứa bé, đều không phát ra từ đây.
“Đúng lúc đó, một bàn tay nhỏ tóm lấy anh.”
Lũ trẻ đang nghe há hốc miệng. Những đứa trẻ khác bật cười, giả bộ can đảm. Già Khaldun mỉm cười, cái răng vàng của ông sáng lên trong ánh lửa. Thế rồi, ông tiếp tục.
“Chàng trai trẻ nhìn xuống. Thi thể bọc trong vải của cậu hoàng tử tí hon đang đứng cạnh anh.
Một luồng sáng mờ nhạt và ma quái tỏa ra từ hốc mắt của xác ướp, dù cả khuôn mặt đã bị vải liệm che phủ hoàn toàn. Nó nắm lấy tay chàng trai.
“Anh sẽ làm bạn với em chứ?’ cậu bé hỏi, giọng nói nghèn nghẹt sau lớp vải.
“Chàng trai giật mình lùi lại, giằng ra bàn tay đang níu lấy mình của đứa bé. Anh hoảng sợ nhìn xuống cánh tay; nó đang nhăn nhúm lại, chuyển màu đen và khô quắt đi. Rồi nó bắt đầu lan dần lên đến vai.
“Anh quay đầu bỏ chạy. Trong cơn kích động, anh đánh rơi cây đuốc. Tiếng xì xì vang lên như thể nó rơi vào một hồ nước mắt, và bóng tối buông xuống.
Tuy nhiên, anh vẫn có thể nhìn thấy ánh sáng ban ngày ở phía trước. Anh chạy về phía đó, loạng choạng trong tuyệt vọng trong lúc cái chết đen kia đang hướng dần đến trái tim.
“Anh nghĩ đứa trẻ đáng sợ kia có thể tóm được mình bất kỳ lúc nào… nhưng không. Sau một khoảng thời gian dài như vô tận, nhưng cũng có thể chỉ là vài lần nhịp tim đập thôi, anh lao khỏi bóng tối, quay lại với cái nóng của sa mạc.
“‘Em xin lỗi,’ một giọng nói u sầu vọng ra từ màn đen đằng sau. ‘Em không cố ý.’
“Lăng mộ của Amumu đã được khai quật như vậy đấy,” già Khaldun nói, “và đứa trẻ chết chóc đó đã tiến vào thế giới này.”
“Nhưng mọi người đều biết nó không có thật!” đứa trẻ lớn nhất kêu lên sau một lát im lặng.
“Amumu có thật!” đứa nhỏ nhất cãi lại. “Cậu ấy lang thang khắp mọi vùng đất để tìm một người bạn!”
“Cậu ấy có thật, nhưng không phải một cậu bé,” một đứa khác nói. “Cậu ấy là Yordle!”
Khaldun phá lên cười, rồi chống gậy đứng lên.
“Ta già rồi, và ngày mai chúng ta còn phải đi xa nữa,” ông nói. “Đến lúc đi ngủ rồi.”
Người nghe tản dần đi, cười đùa và thấp giọng trò chuyện, nhưng một cô bé vẫn đứng đó. Cô nhìn Khaldun không chớp mắt.
“Ông ơi,” cô nói. “Sao ông lại bị mất tay?”
Già Khaldun nhìn xuống tay áo trống rỗng của mình, rồi nở một nụ cười với cô bé.
“Ngủ ngon, cô nhóc,” ông nháy mắt và nói.
Leave a Reply